IF (Internal Focus) Ống kính có ký hiệu này trên vỏ của nó là loại ống kính lấy nét bên trong, có nghĩa khi lấy nét, các thấu kính bên trong tự điều chỉnh (Ống kính không có sự thay đổi bên ngoài hoặc rất ít), chứ không thò thụt bên ngoài như loại không có IF.
Không thụt thò đồng nghĩa với việc chống bụi và nước tốt hơn ống kính bình thường. Tác dụng có nó đặc biệt quan trọng đối với tele tầm xa vì nếu không có IF quá trình thò thụt ống kính đòi hỏi mất thời gian lâu hơn là ống tiêu cự ngắn, do khoảng cách dịch chuyển để chỉnh tiêu cự từ gần nhất đến vô cùng thường khá lớn và dẫn đến lấy nét chậm. Nó cũng không làm ảnh hưởng đến tay cầm ống kính của chúng ta. IF được Nikon áp dụng vào sản xuất ống kính bắt đầu từ năm 1970.
RF (Rear Focus) Chỉnh tiêu cự sau, như chúng ta đã biết thì IF ( Internal Focus) là cách chỉnh tiêu cự trong quá trình lấy nét mà ống kính không thay đổi hoặc rất ít bề ngoài. Mà chỉ có một nhóm thấu kính trong ống kính di chuyển. Tuy nhiên nhóm ống kính này ở giữa.
HOANGVI ( ST )
Còn RF thì giống IF nhưng chỉ khác là nhóm thấu kính di chuyển để điều chỉnh tiêu cự lại nằm sau trong ống kính
Năm 1960 Nikon giới thiệu ống kính có các kính ED, và không áp dụng cho các ống kính rẻ tiền. Nhưng ngày nay thì hầu như các ống kính mới ra đều được áp dụng. Chỉ có khác là dùng nhiều hay ít thấu kính này trong ống kính và một điểm khác biệt nữa thường các ống kính đắt tiền (nhất là các thấu kính có viền vàng ở đầu ống kính) thấu kính ED được làm bằng thuỷ tinh cao cấp. Còn ống kính tầm trung thì thấu kính ED làm bằng nhựa.
Thấu kính ED được làm từ “chất” đắt tiền có tác dụng giảm viền màu và các hiện tượng quang học khác trên ống kính, nhất là các ống kính có tiêu cự dài.
Tán xạ là hiện tượng nhìn thấy sắc màu cầu vồng qua một lăng kính do ánh sáng trắng bị khuyếch tán thành quang phổ màu. Các thấu kính ED không làm ánh sáng trắng bị tán xạ nhiều như thuỷ tinh thường. Rất may là ống Nikon hiện nay đều có ED cả.
DX (ký hiệu trên ống kính) Ống kính có ký hiệu này là ống kính thiết kế cho các máy số (DSLR) có cảm biến nhỏ hơn dòng FF (tương đương film 35mm), như các máy D40, D70, D100, D80, D200 hay cả D300…
Khác với Canon EF và EF-S, ống kính DX hoàn toàn có thể gắn được trên dòng máy full-frame và chụp bình thường. Khi đó diện tích view finder trong ống ngắm sẽ hiển thị vùng ngắm khi đang sử dụng dòng máy cảm biến nhỏ hơn (APC-S – D40, D70, D100, D80, D200 hay cả D300…). Canon thì lại khác, dòng ống kính EF-S của họ có phần nhô ở mount dài ra, dẫn đến việc gương lật sẽ “quệt” vào phần nhô này có thể dẫn đến “rớt gương lật”. Nếu “cưa” phần này đi thì ống EF-S mới có thể gắn vào body Full-frame của Canon. Máy Sony cũng không bị trường hợp như ống Canon, chỉ có điều vùng ảnh ngắm trên vỉewfinder của Sony có cân chỉnh hơn nhiều so với Nikon.
Thường theo quy tắc tốc độ an toàn tối thiểu thì để tránh rung khi chụp ở 500mm (chẳng hạn) tốc độ bạn chụp phải là 1/500. Tuy nhiên nếu chụp bằng ống kính VR thì có thể chụp chậm hơn khoảng 3-4 lần (3-4 stop). Trong ống kính VR, có một thấu kính luôn dịch chuyển mỗi khi chụp (khi chụp âm thanh phát ra như sóng siêu âm), bạn có thể nhìn thấy Viewfinder di chuyển (ống kính đang chống rung) khi nó hoạt động mạnh (đặc biệt là ở chế độ Active). Tôi đã chụp thử ảnh với ống Nikon 80-400mm VR cầm tay khi để ở tiêu cự 400mm ở mức 1/30 mà vẫn cảm thấy đạt yêu cầu.
Ống kính thường ánh sáng sẽ đi thẳng qua các thấu kính, còn ống kính gương phản xạ thì ánh sáng bật đi bật lại trong ống kính trước khi đi vào mặt phẳng chứa film hoặc Sensor. Cũng chính cầu tạo này mà ống kính gương phản xạ giúp giảm chiều dài của ống kính tele. Giá thành sẽ hợp lý.
Nhưng cũng chính quá trình phản xạ đó mà chất lượng các ống kính phản xạ thường kém hơn so với các ống kính khúc xạ mặc dù ống kính này có ít thấu kính hơn nên cũng là lợi thế khi ánh sáng không phải đi qua nhiều bước trung gian.
Tôi đã dùng thử chú REFLEX NIKKOR 500mm f8, cảm giác đầu tiên là ống rất ngắn và nhẹ (giá thành hiện nay tầm loanh quanh gần 1triệu, có khi chỉ 500.000đ). Ống không có auto focus nên bạn phải lấy nét tay. Vậy mà Minolta (Sony sau này) lại có phiên bản Reflex lens 500mm f/8 lấy nét được tự động (AF).
AF-S (Auto Focus Silent Wave Motor (SWM)) AF-S là ký hiệu cho các ống kính sử dụng động cơ Silent Wave Motor, giúp cho việc lấy nét rất nhanh,êm và chính xác. Ống kính này được giới thiệu vào năm 1998 và bao gồm các tính năng nổi bật của các ống kính trước đó. Ngày nay, các ống kính Nikon sản xuất đa phần đều là AF-S và nó lắp được mọi máy ảnh của Nikon cả các máy cơ thủa xưa. Chỉ có loại AF-S mà có thêm chữ G như có bác đã nói là bị thiến (mất vòng khẩu độ) thì không tích hợp cho máy cơ manual hoàn toàn.
Chính vì vậy việc lấy nét chính xác,nhanh và êm hơn. Đặc biệt thích hợp với các ống kính tiêu cự dài (200mm đổ lên).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét